Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

VẦN THƠ KHÔNG CÓ ĐỀ



Tôi lang thang trên giòng đời cô quạnh
Lạc trong hoang vu, sa mạc cuả tâm hồn
Người hỡi, người ơi, sao lạc vào sa mạc
Hoang vắng, đầy thăng trầm, đơn bạc
Lấy gì trao nhau nơi sa mạc khô cằn
Mượn câu thơ thay một bàn tay ấm
Xua bớt cô đơn dù đời này đen bạc
Anh đang trên hoang tàn sa mạc
Mà em tươi xanh tràn trề sức sống
Giỏi hoạ thơ, đẹp tưạ bông hồng
Đậm hương và dào dạt tình thương
Em ơi, một ngày cho tôi viết
Bài ca "em và tôi" thay lời chào chia xa
Mùi hương  thơm ai thắp cho ta
Ngập ngừng theo gió cõi hư vô
Có phải em không, sao gần quá?
Khúc thơ vang mà chẳng thấy em qua?
20/03/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét