Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

MẸ TÔI VÀ CHỊ TÔI


Bai hat: CHỊ LÀM MẸ TÔI
"Bạc bảy đâu sánh vàng mười
Mồ côi đâu sánh bằng người có cha."< Tục ngữ Việt Nam>

Tối Ba Mươi Tết Nguyên Đán.
Thằng Kham đang ngồi trong cái bếp tồi tàn lụp xụp. Nó ngồi trước cái bếp củi đang cháy nhen nhóm vì thiếu củi đang chờ chị Chăm nó đi làm về.
Từ ngày mẹ nó ra đi vì bệnh ung thư  vì không có tiền chạy chữa, chị Chăm cuả nó ngày nào cũng đi làm từ Bảy giờ sáng đến tối đêm để có tiền mua gạo và một chai tương ăn để sống qua ngày. Cơm nấu chín xong còn nóng ăn với tương ngon lắm.
Bỗng nhiên nó nghe có tiếng xe đạp lạch cạch đâu đây gần lắm.  Xe đạp cuả chị Chăm  không có chuông và cũng không cần chuông vì ở khoảng cách mười mét người ta đã nghe thấy tiếng lạch cạch, tạch tạch của  chiếc xe đạp quá ư là cũ kỹ.Thằng Kham  nhanh nhảu cho bát gạo vào cái nồi cơm tí hon, vo nhanh qua, đổ thêm ít nước và đặt lên cái bếp củi đang cháy nhen nhóm. Nó cho thêm ít củi vào bếp, hồi hộp chờ nồi cơm sôi. Chị Chăm  dựng cái xe đạp vào thềm nhà cầm cái túi tép riu tí hon đi vào bếp.
- Để chị rang tép riu muối, chị em mình ăn cơm Tết nhé!

Thằng Kham nhường chỗ cho chị nó nấu cơm tiếp.
Ngày xưa mẹ nó còn sống và khoẻ mạnh, tối Ba Mươi Tết Nguyên Đán vui lắm. Mẹ nó gói bánh chưng để đêm luộc. Ngồi cạnh mẹ bên nồi bánh chưng cạnh bếp lửa đỏ hồng thích lắm. Thường  là khi chị Chăm làm con gà tươi để mẹ thờ tổ tiên đêm Ba Mươi Tết Nguyên Đán xong là ba mẹ con quây quần bên cái nồi bánh chưng trên bếp lửa hồng nghe mẹ kể chuyện cổ tích.
- Ngày xửa, ngày xưa .. Sao mà hay thế, thích thế! Thằng Kham nghĩ thầm.
"Ai rằng công mẹ như non
Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn."< Tục ngữ Việt Nam>

- Kham ơi, dọn mâm ra đi em. Cơm xong rồi!
Nó như vừa tỉnh mơ, vội lấy hai cái bát, hai đôi đũa đặt lên cái mâm gỗ cũ kỹ bưng ra. Mẹ nó mất rồi, chỉ cần hai cái bát, hai đôi đũa  thôi.
Chị Chăm  xơi cơm cho nó và lấy tép riu muối rang muối cho nó.
- Ăn đi em, ăn cho thật no nhé! Chị đã ăn tối ở chỗ làm rồi!
Hôm nay thằng Kham  ăn hai bát, ăn no và ngon lắm.
Đột nhiên tiếng pháo đón xuân nổ vang rền. Chị Chăm cầm và nắm chặt tay nó:
- Xuân sang rồi!
- Ngày mai là năm mới rồi em!
Thằng Kham  nhìn bàn tay chị nó, một bàn tay nay đã chai và nhiều vết xước đã thành sẹo.

Mẹ đâu rồi, ai lấy mất mẹ tôi
Để lại cho tôi căn nhà lạnh
Vách nứa nghèo lợp mái tranh
Mặt trời cháy đỏ buổi nắng hanh

Mưa dầm nước chảy nhà buốt lạnh
Còn sống đêm mẹ sưởi cho tôi
Giờ đây ai mang mẹ đi rồi
Còn lại chỉ có chị và tôi

Buồn tủi quạnh hiu cả đêm ngày
Cực quá chị  thay mẹ nuôi tôi
Vẫn chưa đến tuổi trang tròn
Thương tôi chị thay mẹ nuôi con

Đời bể dâu sao nhiều khổ cực
Thân gầy da sạm đôi vai gầy
Thân cò chị lặn lội mò lần
Đêm khuya chị mới về đây

Nhà em có chị ấm tình thân
Trần tình tôi ước có cô tiên
Là mẹ cuả tôi hạ xuống trần
Cho chị tôi đỡ cực tấm thân
13/02/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét