Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

MỘT NGƯỜI RA ĐI


Anh đi  lối mòn xưa vắng lặng
Trời vẫn xanh mà đời vắng anh
Anh đi đâu bao giờ anh trở lại
Anh đâu rồi gió lay lạnh bờ vai

Tàu đi tàu bỏ sân ga vắng lặng
Anh đi đâu mà vội quên lối về?
Vắng anh rồi chăn gối đơn côi
Lấp loáng ánh đèn bên cửa sổ

Đêm thu mộng mị ngỡ anh về?
Vắng anh đêm dài như thế kỷ
Em ôm sầu anh yên nghỉ ở đâu!
Đời bể dâu anh để lại cho em!

Tập ảnh xưa đêm buồn em mở
Ngay trang đầu anh tạc câu thơ
Rằng ta yêu nhau và yêu mãi mãi
Anh hứa đưa em đi thăm mọi nơi

Sẽ đi cùng em trọn vẹn đời người
Đây rồi tấm ảnh xưa anh vui cười
Chỉ còn ký ức, anh đâu rồi, đi đâu?
Tim em vỡ tan sao anh đành lỡ hẹn!

Hồn bơ vơ trong hiu quạnh hư vô
Để một mình em cô quạnh đợi chờ
Anh ơi, bao giờ cho đến kiếp sau?
Để cho mình sẽ trọn kiếp có nhau?

09/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét