Một trăm năm thôi ta đành bất toại
Tại sao và tại sao.... một nửa đời?
Có phải kiếp này ta qúa mải rong chơi!
Một nửa đời đuổi bướm, hái hoa..
Xin cho ta một lần ôm lại thuở xưa
Đời đâu chấp nhận sự hoang phí!
Làm gì cho đời? Làm chi cho ai?
Đành tủi buồn mang kiếp bi ai!
Mong sao cho sự sống thêm dài
Bây giờ phải thêm cả ngàn năm
Vốn trăm năm để mất một ngày
Tàu sắp lao vào bến Ngàn Thu
Ngàn thu lãng du trong hư vô
Vắng nụ cười tươi vô âm thanh
Không có cả cây lá màu xanh
Không buồn vui, thiếu vắng cây cành
Và cũng không có một bóng người
Không tiếng động, không ánh sáng
Cả ngàn năm theo gió cùng mây
Quay vòng trong vũ trụ bao la vô tận
Không vui, chẳng buồn, vô cảm xúc
Đành kiên trì chờ đợi hoá kiếp sau
Than ôi xót xa ai cát bụi phận này
Xin cho tôi có được tuổi thơ thân ái
Ai biết bao giờ ta lại có nhau?
Ai hỡi xin người đừng lãng phí
Ngày vui trên nhân gian toại ý
Không có được thì ta đành phải đi!
16/12/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét