Ai còn nhớ ngày ấy thuở nào
Xóm nhỏ nghèo có ai bé nhỏ
Tuổi thơ thân yêu ai gắn bó?
Bên sân đình làng đêm trăng tỏ
Sớm tối đi về một bóng hình
Cây đa bến nước đầu đình
Nhớ làm sao trái tim bé nhỏ
Trên non cao Tản Đà vẫy gọi
Vần thơ ông sáng rọi Đà Giang
Tản Viên kia núi cao vòi vọi!
Gặp lụt lớn Sơn Tinh trú chân
Khi Thủy Tinh dâng nước trả thù
Cuộc đời này đầy biến động
Bất nản lòng liều lĩnh theo chân
Tản Đà vốn là một vĩ nhân
Kẻ đi sau, kiếp phong trần
Đời bể dâu đâu có phân vân
09/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét