Thu rơi xuống dòng sông tự bao giờ?
Ôi mùa thu trong vắt, nước vẫn trong
Bên hai bờ sông, đèn pha vẫn sáng
Giữa dòng nước chảy, sóng lăn tăn
Bên bờ sông, sóng đôi hai cái bóng
In xuống dòng sông lúc buổi đêm
Sóng làm nhòe nụ cười tươi tắn
Vẫn còn tươi như cánh hoa hồng
26/11/2013
©Anh Tuấn Lê
NẾU MỘT NGÀY...
Nếu trên sông cầu Thương hai bờ vẫn nối
Nếu trên sông câu hò"Lý Thương Nhau"
Vẫn âm vang từ những con thuyền nhỏ
Nếu những con thuyền kia bên bến đợi
Vẫn chở người đến cập bến "Thương Nhau"
Thì trên cuộc đời này cả muôn vàn nỗi đau
Sẽ biến mất như mây đen gặp gió bỗng tan
Nếu một ngày lòng nhân hậu mênh mang
Được chia đều khắp cả nhân gian
Xin cầu nguyện được thấy nhân gian
Lúc ánh hoàng hôn hạ màn phủ nhẹ
Cõi trần gian không cửa đóng rèm che
Vạn con tim trăm ngàn cánh cửa mở ra
Người đón người, sao trái tim ấm qúa!
20/11/ 2013
Copyright Anh Tuấn Lê
<Tặng NGƯỜI>NGƯỜI ơi! ta đành lỡ hẹn lại lên
Xuống sàn, hãy gắng đứng lên
Chỉ mong quan hệ mãi lâu bền
Tình người tạc dạ không quên
Chúa Trời đưa ta đến với NGƯỜI
Phước trong Họa để đời vẫn tươi
Mặt trời nào đã chiếu sáng tim ta
Mà hạt bụt nào hóa kiếp thân tàn?
Để phút cuối tình người sưởi ấm
Biết đến bao giờ ta được tri ân?
Ai thích dùng thơ để phân trần?
Tình sâu nghiã nặng hai tấm lòng
15/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Dresden an der Elbe
Bunte Lichter in der Nacht
Als hätte die Perle des Ostens
aus dem Ruin erwacht?
Elbflorenz
Welch Agenweide!
Wahrhaft eine Perle
Wessen Hände haben dich
Im alten Glanz aufgebaut
Schaut, schaut...Leut'!
Vor der "Notre Dame de Dresde"
tanzt die schöne Esmeralda
Im Feuer des Klangs der Roma
Das Kleid kreischt
Oh!"Notre Dame de Dresde"!
11/11/2013
Copyright Anh Tuan Le
Mệnh số trót tha kiếp bể dâu
Đâu nào ngờ đời nhiều bể khổ
Hỏi ai đọa đày hoá kiếp thân tôi
Bút mực nào viết trọn câu thơ
Mơ một đời phong trần vơi đi
Hỏi non cao đất rộng....
Tôi tình chi tôi gây ra kiếp trước?
Để kiếp này quằn quại với nỗi đau
Nguyện một ngày hạt cát thân tôi
Rời bể khổ và hoà vào cát bụi
Không nợ đời một kiếp đớn đau!
09/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Anh đi lối mòn xưa vắng lặng
Trời vẫn xanh mà đời vắng anh
Anh đi đâu bao giờ anh trở lại
Anh đâu rồi gió lay lạnh bờ vai
Tàu đi tàu bỏ sân ga vắng lặng
Anh đi đâu mà vội quên lối về?
Vắng anh rồi chăn gối đơn côi
Lấp loáng ánh đèn bên cửa sổ
Đêm thu mộng mị ngỡ anh về?
Vắng anh đêm dài như thế kỷ
Em ôm sầu anh yên nghỉ ở đâu!
Đời bể dâu anh để lại cho em!
Tập ảnh xưa đêm buồn em mở
Ngay trang đầu anh tạc câu thơ
Rằng ta yêu nhau và yêu mãi mãi
Anh hứa đưa em đi thăm mọi nơi
Sẽ đi cùng em trọn vẹn đời người
Đây rồi tấm ảnh xưa anh vui cười
Chỉ còn ký ức, anh đâu rồi, đi đâu?
Tim em vỡ tan sao anh đành lỡ hẹn!
Hồn bơ vơ trong hiu quạnh hư vô
Để một mình em cô quạnh đợi chờ
Anh ơi, bao giờ cho đến kiếp sau?
Để cho mình sẽ trọn kiếp có nhau?
09/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Bên em hoa tươi kia bỗng thẹn
Tóc em mềm làm mây kia bẽn lẽn
Bên em anh chẳng biết nói gì
Bên em lòng anh xao xuyến qúa
Em ơi ngày tháng đã đi qua
Em mãi chung tình vui xây tổ
Ngôi nhà "Tình Ái" ta cùng xây
Nay đã hoá thành lâu đài cổ
Muôn đời tồn tại với thời gian
Đẹp qúa! hạnh phúc đầy tràn
Muối mặn gừng cay đều có
Anh và em vẫn mãi có nhau
Ta cùng xây mộng mai sau
09/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Ai còn nhớ ngày ấy thuở nào
Xóm nhỏ nghèo có ai bé nhỏ
Tuổi thơ thân yêu ai gắn bó?
Bên sân đình làng đêm trăng tỏ
Sớm tối đi về một bóng hình
Cây đa bến nước đầu đình
Nhớ làm sao trái tim bé nhỏ
Trên non cao Tản Đà vẫy gọi
Vần thơ ông sáng rọi Đà Giang
Tản Viên kia núi cao vòi vọi!
Gặp lụt lớn Sơn Tinh trú chân
Khi Thủy Tinh dâng nước trả thù
Cuộc đời này đầy biến động
Bất nản lòng liều lĩnh theo chân
Tản Đà vốn là một vĩ nhân
Kẻ đi sau, kiếp phong trần
Đời bể dâu đâu có phân vân
09/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Thu buồn khúc nhạc cũng buồn theo
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ
Thơ trào cây bút lệ bờ mi nhạt nhoà
Hỏi nước mắt người hay lệ thơ đây?
Ngoài kia rặng cây buồn im lặng thế
Ứa lệ tuôn trào vì thu héo thu tàn ư?
Gió cũng buồn cuốn lá khô xào xạc
Vắng gió buồn thu lạnh bỗng điù hiu!
Ôi mùa thu đời người cũng heo hắt
Như cây nến lắt leo trong gió cuốn
Mắt mờ chân mỏi biết đợi ai đây
Sợ cả cơn gió thoảng gió rung cây
08/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
< Xin tặng mãi...>
Ai trao cho ai câu ca tiếng hát
Ai đã giúp ai khi đời đen bạc
Hỏi có ai mà không ngần ngại
Giúp ai khi chẳng có ngày mai
Vì người ta thiết tha muốn sống
Cuộc đời như một dòng sông
Nước đỏ phù sa ta nguyện chở
Cho cuộc đời mãi đẹp như thơ!
Biết bao điều ta hằng muốn nói
Mà cạn lời đành mượn câu thơ
Dù có dở xin NGƯỜI tạm nhận
Tâm hồn lớn biết lấy gì TRI ÂN?
08/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Nếu như thơ là tình là nghiã
Và thơ là khát vọng, chờ mong
Nếu như thơ là ngọn lửa lòng
Dâng trào cao như là ngọn sóng
Khi biển đời đột nhiên biến động
Thì thơ chính là cuộc đời có thật
Thơ như là khúc nhạc ngân vang
Đốt lòng ta trong giấc mơ hoang
Như một giấc mơ thành sự thật
Rất êm đềm ôm giấc ngủ đời ta
Để một ngày nếu lỡ phải đi xa
Mang thơ trong lòng ta có nhau
08/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Cho tôi xin trả lại nửa đời người
Cho tôi xin trả lại những nụ cười
Cho tôi xin trả lại đóa hoa tươi
Cho tôi xin trả lại nửa đời bể dâu
Cho tôi xin trả lại những nỗi sầu
Cho tôi xin trả lại vạn tấm lòng
Thương yêu, vô tư và qúy mến
Cho tôi xin trả lại những lời ân ái
Ôi tiếng tim ai mà nồng nàn ưu ái
Cho cuộc đời tôi có thêm nụ cười
Cho bông hoa đời sẽ mãi đẹp tươi
Hỡi Chúa Trời, ta mang ơn nhiều qúa
Một ngày mai khi đời hết đọa đày
Cho tôi được nâng những bàn tay
Chià ra cho tôi lúc đời ta oan khổ
Biến thơ đắng có vần diụ ngọt hơn!
08/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Giọt mưa Xuân rơi
Làm thấm ướt vai ai
Vai mỏng áo mềm
Rơi tí tách bên thềm
Như khúc nhạc dịu êm
Mưa Xuân rơi rơi mãi
Làm buồn cánh đào rơi
Đỏ thắm ướt bên thềm
02/2013
© Lê Anh Tuấn
Nếu một ngày ta không đớn đau
Nếu một ngày mà không bị ngã
Nếu một ngày bệnh không hành hạ
Thì đó là một ngày tuyệt vời với ta
Sao cuộc đời giản đơn như vậy?
Đâu dám mơ hoang mộng cao xa!
Ước gì một ngày ta trọn vẹn có ta
Đi đâu được "chân dẻo đá mòn"
Không phải ép vịn vào cô NẠNG
Sáng ra không cần đợi ban mai
Không còn lo liệu có ngày mai
Tương lai sẽ là chặng đường dài
Không còn sẽ phải hỏi trăng sao
Ôi sao ước mơ đơn giản vậy?
Giá như đừng có chữ "giá như"!
Thì cuộc đời sẽ vắng bể dâu!
Cho tôi gọi về qúa khứ đã qua
Cho tôi gọi về dạo khúc ban đầu
Tuổi thơ hồn nhiên tờ giấy trắng
Yêu đời, vô tư, đêm ngắm trăng
Hỏi bao giờ mới đến trăng rằm?
Để cho chú Cuội chị Hằng có nhau!
05/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Tôi nhìn qua cửa sổ
Sông Elbe vẫn trong
Giữa sông nước lăn tăn
Êm đềm chảy xuôi dòng
Bên sông tàu vẫn đợi
Ăn khách lúc đêm khuya
Trên con tàu nhạc kịch(1)
Nhôn nhịp khách lãng du
Chờ màn mở trên sông
Để ngắm kiếp má hồng
Bán vui cùng thiên hạ
Ô đây! Desdemona!(2)
Cùng tiếng hát Opera
Nồng nàn tha thiết qúa!
Âm vang dọc con sông
Elbe! Elbe hỡi dòng sông
Lòng tôi bỗng nôn nao
Ký ức một dòng sông!
Cho tôi ôm vào lòng!
Thiết tha thân yêu qúa!
(1) Theaterkahn
(2) Trong nhạc kịch "Othello"
(3) vợ của vị tướng da đen thành Venice "Otello" của Giuseppe Verdi theo bản của William Shakespeare
05/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Cho tôi được đem trao
Chỉ một lần duy nhất
Một tấm lòng chân thật
Ấm nóng của con tim
Đập rộn rã trong lòng
Trong như ánh nắng thu
Trái tim luôn khát khao
Tình trao cả cho người
Vì khi tim ngừng đập
Thì còn biết cho ai?
Người ơi có tấm lòng
Tựa như là kho báu
Xin hãy đừng giữ cả
Chỉ để lại cho ta!
Lãng phí cả kho báu
Kiếp sau biết cho ai?
05/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Chân ai nhanh rảo bước đường thấm ướt
Còn tôi chân đau buồn đứng bên cửa sổ
Thèm di động mà thân bị giam cầm lao khổ
Cho tôi làm ngọn gió bay đi khắp mọi nơi
Bay đến mọi phương trời sẻ chia với đời
Với những người cùng khổ trên nhân gian
Đến gặp kẻ bần hàn một kiếp đời đói khổ
Đến với kẻ cô đơn bị bệnh tật giam cầm
Tôi ước gió xuay mùa cho đời bớt khổ
Cho đời bớt phong trần
Cho bệnh tật đỡ cực thân
Cho kẻ nghèo bớt đói
Cho người ốm bệnh khỏi
Cho nhân gian đẹp mãi
05/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Giọt mưa thu cuối mùa rơi nhè nhẹ
Mưa thu buồn ướt lạnh khẽ rơi
Mưa thu thấm ướt chân ai bước vội
Lá thu vàng úa rơi trên nền đất tả tơi
Thu đến rồi ư? mưa vẫn tí tách rơi
Buồn quá thu ơi! chiều thu ướt lạnh!
Chạnh lòng thu nhớ qúa mùa Đông
Cô đơn, ướt lạnh, Thu gọi Đông về
Mưa bay bay hoá thành bông tuyết
Cảnh thu hiền hóa thế giới Thần Tiên
Đông về ta mới lại nhớ thu muôn màu
Đông qua rồi nàng Xuân tươi sẽ đến
05/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Thân tàn mà tim có tàn đâu?
Sao vội buồn mà ôm nỗi sầu!
Tim vẫn đập thì đời vẫn đẹp
Đời đẹp nhất là ở trong tim
Nên nhân gian lắm kẻ đi tìm
Tim ai nhân hậu người lớn quá
Bệnh tật thăng trầm sẽ vượt qua
Thời gian đang đợi để trao quà
Tai qua nạn khỏi bệnh xua tan
Ngày Xuân trở lại nắng đầy tràn
Đời lại đầy câu ca và khúc nhạc
Lại vang lên làm tan hết ưu sầu
04/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Không trách đời và chẳng trách ai
Cuộc đời này sao lại lắm chông gai
Để đời người đành tha kiếp bi ai!
Nửa đường gánh đời sao trĩu nặng
Phong trần ta đâu tha nổi tấm thân
Nếu ai cho ta một lần được ước?
Chỉ xin đời một lần sao chạy được
Cuối đường đời hãy cho ta về đích
Trong An bình một phận làm NHÂN!
04/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Ngày thu lặng lẽ êm đềm trôi
Tim tôi tràn đầy kho ký ức
Bao nhiêu buồn vui nay chợt thức
Ai biết thu trong lòng hay thu đời?
Nhớ làm chi biết bao nuối tiếc
Xuân đi rồi thu tiếc Xuân xưa!
Trong lòng ai tí tách giọt mưa
Mưa thu hay mưa trong lòng?
Ngoài kia nắng thu tràn trong suốt
Buốt lòng ai khi thu mãi tiếcXuân!
Xuân hỡi Xuân ơi! sao nỡ vội
Thu đành hiu quạnh đón Đông thôi
04/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Nếu như có ai ví cuộc đời là biển
Thì qủa thật người chẳng hề sai
Nếu đời người đầy ắp thăng trầm
Thì biển khơi triều lên, triều xuống
Nếu ở đời buổi xế chiều về chậm
Khi mái đầu ngả bóng hoa râm
Khi đôi chân đi run run chầm chậm
Khi bóng chiều ập xuống tiêu điều
Có ai nhìn ánh hoàng hôn trên biển
Có ai biết biển hiền lúc ban chiều
Cũng là lúc thủy chiều xa bãi cát
Khát khao ngày mai lại dâng trào
03/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Nắng thu rơi vào ánh mắt em
Mắt buồn mà lung linh sáng qúa
Mắt hút hồn anh vào ánh lửa
Đốt cháy tim anh cả đêm ngày
Em ơi, cho anh giữ ngọn lửa
Sưởi ấm đời anh trọn đêm nay
Mai rồi nắng thu buổi ban trưa
Lại chìm vào trong ánh mắt em
Dịu hiền mắt em xinh yêu qúa
Gọi về ký ức những ngày qua
Ba thập kỷ cứ như là hôm qua
Ký ức vẹn nguyên tựa món quà
03/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Wer geht da am Herbst vorbei?
Wer fängt auf - das goldene Blatt?
Gelb und sanft gefallen vom Ast
Kaum hörbar, weich gefallen war
Wer hat die Herbstmelodie gehört
Der vom Herbstwind wohl komponiert
Der vom Winde geschwind verweht?
Und den Herbst unmittelbar ignoriert?
02/11/2013
Copyright Anh Tuan Le
Buồn lòng ai nhặt lá thu rơi
Biết rằng thu một quãng đời
Điù hiu trong gió lạnh đơn côi
Thu đến rồi ư chặng cuối đời?
Lá thu vàng uá thu tàn phế
Là rời cành cây để xác xơ
Lẻ loi trong gió thu đơn lạnh
Mới nhớ thuở xưa lá kín cành
Thu đã đến rồi ta nhớ Xuân xưa
Lúc cây đang nẩy nụ đâm chồi
Thời gian như gió cuốn vụt trôi
Hỏi rằng ai giữ được thời gian
02/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê
Khi Xuân về rộn rã
Khi Hè sang hối hả
Ta lại nhớ Thu êm ả
Khi Đông đến lạnh giá
Ta lại nhớ mùa Thu
Thu đi rồi Thu đến
Như con thuyền về bến
Bến đợi hoài đợi mãi
Như ta đợi mùa Thu
Thuyền cập bến rồi đi
Như mùa Thu êm ả
Bến vẫn đợi vẫn chờ
Tình Thu ai nào biết
Nhớ thu vàng da diết
Mà Thu không hề biết
Lá vàng rơi vẫn rơi
Gió cuốn theo xào xạc
Nhớ Thu buồn man mác
Khúc nhạc thu lất phất
Lá thu vàng lác đác rơi
02/11/2013
Copyright Anh Tuấn Lê